Có tiền chữa bệnh cho con nhớ vào trúng đề

Chắc hẳn ai cũng đã từng một lần chơi lô đề, hoặc nếu có không chơi thì cũng biết chút ít về nó. Lô đề trong xã hội ngày nay đã rất phổ biến và ngày càng có nhiều người chơi. thế nhưng, chơi  trúng thì ít, mà mất nhà mất cửa vì lô đề thì nhiều. Vì lẽ đó mà người chơi thì vẫn ham chơi, người không chơi thì muốn chính quyền loại bỏ bộ môn này khỏi người dân bằng được. Tuy mất nhiều nhưng đánh trúng thì được ăn lớn, chẳng thế mà vẫn có rất nhiều người lao vào để mong một lần được đổi đời.


Mấy ngày hôm nay, cả khu phố tôi đang xôn xao vụ ông Y ở phố trên trúng mấy trăm triệu tiền đề, cũng vì thế mà có tiền chữa bệnh cho con trai. Con trai ông ấy bị ngã gãy chân phải nằm điều trị mấy tháng nay trong viện. Mẹ mất sớm, nhà chỉ có hai cha con, khi con nằm viện thì ông Y là trụ cột chính lo ăn uống và thuốc thang hàng ngày.
Sẵn đang có bài về lô đề cần viết, tôi quyết định tìm về nhà ông Y để lấy tin cho bài báo sắp tới. Sau 20 phút tìm nhà và hỏi thăm người dân xung quanh, tôi đã đến được nhà ông Y. Nhìn từ bên ngoài, nhà ông chỉ vỏn vẹn một căn nhà cấp 4, xung quanh có vườn tược được ông tận dụng trồng ít rau và nuôi gà để giảm bớt chi phí. Khi tôi đến, ông đang cặm cụi nấu cơm để kịp mang vào cho con trai.
Tôi vào nhà đợi ông nấu cơn xong rồi lên nói chuyện, chỉ có 30 phút cho cuộc trò chuyện nên tôi phải cố gắng khai thác được nhiều thông tin nhất có thể. Sau khi cơm nước xong, ông lên nhà nói chuyện với tôi.
Ông kể ngày xưa lúc bà còn sống, hai ông bà đi nhặt ve chai kiếm sống qua ngày, còn con trai duy nhất trong nhà thì đi làm thợ xây trên thành phố, may mắn ông bà sinh được một đứa con trai hiền lành, ngoan ngoãn. Tháng nào anh cũng gửi tiền về cho ông bà để trang trải cuộc sống. Cuộc sống vẫn tiếp diễn như thế cho đến khoảng 2 năm sau, trong một lần đi nhặt ve chai bà bị tai nạn không qua khỏi, ông gọi con về lo hậu sự cho mẹ và muốn anh kiếm việc đi làm gần nhà, nhà chỉ còn hai bố con nương tựa vào nhau.
Anh nghe theo lời bố ở nhà đi phụ xây những nhà đang làm trong khu phố. Tuy nhiên, công việc ít, lại không đều đặn khiến anh lại phải lên thành phố để có thể kiếm thêm tiền lo cho cuộc sống của hai bố con sau này. Lên được hơn một năm thì sóng gió bắt đầu ập đến với gia đình ông. Con trai ông bị ngã giàn giáo gãy chân phải nằm viện điều trị. Sét đánh ngang tai, một lần nữa ông lại phải lo lắng, cáng đáng cho gia đình.
Chủ thầu chỉ đưa cho gia đình ông 10 triệu đền bù. Số tiền đó không đủ để ông trang trải tiền viện phí cho con. Ban ngày ông vẫn đi nhặt ve chai, trưa tối tranh thủ về nấu cơm rồi mang vào bệnh viện. Có những lúc ông như muốn gục ngã vì không còn tiền để chữa trị cho con, cuộc sống bất công với bố con ông quá.
Rồi ông nói cuộc sống của ông thay đổi kể từ khi ông trúng đề. Cả đời ông chưa bao giờ dính dáng đến đề đóm bởi ông đã chứng kiến rất nhiều cảnh tan cửa nát nhà vì nó. Thế nhưng, một buổi tối khi ngủ, ông mơ thấy bà nhà về. Bà nói thương ông vất vả, nhọc nhằn, phải một mình lo toan mọi thứ, rồi bà mách ông ngày mai đi đánh đề con 64, nhưng không được nói với ai và phải đánh lúc không có người. Ông choàng tỉnh dậy, người đẫm mồ hôi, sau đó ông không ngủ lại được và cứ nghĩ mãi về giấc mơ đó.
Ngày hôm sau, ông quyết định dốc hết số tiền trong người đi đánh theo lời bà, chắc có lẽ bà thương chồng, thương con nên muốn giúp cho họ đỡ khổ. Ấy vậy mà tối ông trúng thật, cầm gần 100 triệu trong tay mà ông không tin nổi vào mắt mình. Vậy là ông có tiền lo chữa trị cho con trai rồi. Ông nói với tôi đấy là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất trong đời ông đánh đề, sẽ không bao giờ có thêm lần sau dù nhiều người khuyên ông đang đỏ nên đánh tiếp. Ông biết được đâu là điểm dừng, càng sa chân vào chỉ càng thêm mất.

Mới đó mà đã đến giờ ông vào viện. Chào tạm biệt ông ra về tôi cứ suy nghĩ mãi, một kiếp người được cứu sống từ trò đỏ đen bị mọi người ghét bỏ. Phải chăng lô đề tốt hay xấu là do người đánh?
Previous
Next Post »